Mô tả truyện
Dịch/Edit: Bích Hải Thanh Thiên - 碧海青天
Tôi tùy tiện mua một tờ vé số, thế mà lại trúng giải độc đắc với số tiền khổng lồ.
Người đi đổi thưởng là chồng tôi.
Anh ta không những không nói cho tôi biết chuyện tờ vé số trúng giải độc đắc, mà còn lừa tôi ly hôn với anh ta, rồi quay lại cưới cô bạn thân nhất của tôi.
Cặp chó má đó sợ tôi trả thù, nên đã tạo ra một vụ tai nạn để hãm hại tôi đến chết. Theo cách mà đạo sĩ chỉ, chúng dùng bùa chú bọc tro cốt của tôi lại, khiến tôi vĩnh viễn không thể siêu thoát.
Sau đó, chúng còn hãm hại con gái tôi đến chết, lấy gan và thận trong cơ thể con bé, cấy ghép cho nghiệt chủng của chúng.
Khi mở mắt lần nữa, tôi đã trọng sinh về ngày mình mua tờ vé số.
Lần này, tôi nhất định sẽ khiến chúng nợ máu phải trả máu!
Nội dung chương đầu
1
Tôi chắc chắn là người bi thảm nhất trên thế giới này.
Năm đó mẹ tôi mua một tờ vé số, khi chồng tôi là Nhậm Nghị mang đi đổi thưởng, anh ta phát hiện tờ vé số đó trúng hai trăm triệu.
Nhậm Nghị không những không nói cho tôi việc này, mà còn giả vờ ly hôn với tôi.
Sau đó, anh ta quay lưng cưới Vu Hạ, người bạn thân nhất của tôi, còn tổ chức tiệc cưới linh đình.
Cũng chính vào lúc này, tôi mới biết đứa con mà Vu Hạ nuôi dưỡng mấy năm nay lại chính là con của chồng tôi.
Người chồng cặn bã khiến tôi tức giận, nhưng tôi cũng không phải loại phụ nữ không có đàn ông thì không sống được, tôi quyết định đời này sẽ vạch rõ ranh giới với anh ta.
Đáng tiếc, cặp tiện nhân này lại không định buông tha tôi, chúng dàn dựng một vụ tai nạn xe hơi để hại chết tôi.
Sau khi tôi chết, linh hồn tôi bay lơ lửng trước mặt chúng, và tôi nghe thấy hai người đó đang ăn mừng: “Trừ bỏ Mạnh Dao rồi, hai chúng ta có thể kê cao gối mà ngủ yên rồi.”
Lúc đó tôi mới nhận ra mình đã bị chúng hại chết.
Chúng không chỉ hại chết tôi, mà ngay cả con gái tôi chúng cũng không buông tha.
Đứa con của Vu Hạ mắc bệnh bẩm sinh, gan và thận đều có vấn đề, cần phải thay thế nội tạng, mà con gái tôi lại có sự tương thích phù hợp.
Cặp súc vật này đã dùng tiền mua chuộc bác sĩ hắc ám để cắt bỏ nội tạng khỏe mạnh của con gái tôi, cấy ghép vào đứa con quý tử của chúng.
Con gái tôi sau phẫu thuật cơ thể rất yếu, bị chúng nhốt vào tầng hầm lạnh lẽo.
Ngay cả như vậy, Vu Hạ vẫn không quên hành hạ con bé, thường xuyên xuống tầng hầm tra tấn con gái tôi.
Cô ta tát vào mặt con bé, đổ nước lạnh lên người con bé.
Con gái tôi bị nhiễm trùng trong quá trình phẫu thuật, chưa đầy một tuần sau ca mổ, con bé đã chết trong tầng hầm lạnh lẽo đó.
Chồng tôi Nhậm Nghị và Vu Hạ thì tay trong tay dắt con trai mình, cả nhà chúng đừng nói là hạnh phúc đến mức nào.
Vu Hạ hỏi Nhậm Nghị: “Chồng ơi, em đẹp không?”
Nhậm Nghị cười tủm tỉm đáp: “Đẹp tuyệt trần, đẹp hơn vạn lần cái bà già sề kia!”
Con trai chúng hỏi chồng tôi: “Bố ơi, bà già sề bố nói là ai vậy ạ?”
Nhậm Nghị nói: “Là một con ngốc, đã chết rồi!”
Tôi giận dữ trừng mắt nhìn Nhậm Nghị, dùng những lời lẽ khó nghe nhất để mắng anh ta.
Đáng tiếc tôi chỉ đang làm công vô ích, đừng nói là làm anh ta tổn thương dù chỉ một chút, ngay cả nụ cười trên khuôn mặt anh ta tôi cũng không thể phá vỡ.
Và linh hồn của chính tôi thì chìm sâu trong nỗi uất hận và bất cam vô tận.
Tôi cứ nghĩ mình cuối cùng sẽ tan biến trong hận thù, không ngờ khi mở mắt lần nữa, tôi đã trở về đúng ngày mình mua tờ vé số đó.