Nội dung chương đầu
1
Tôi là Triệu Hiểu Vân - Làm quản lý dự án ở một công ty khá ổn, mức lương trên thẻ không đến nỗi tệ so với bạn bè đồng trang lứa.
Đáng tiếc, con số này chẳng liên quan nhiều đến bản thân tôi.
Nó giống như cây ATM công cộng của mẹ tôi và gia đình thằng em Triệu Hiểu Phong.
Điện thoại lại rung điên cuồng.
“Chị! Cứu em với! Lần này đúng hai trăm nghìn tệ thôi! Nếu không trả, bọn họ nói sẽ đánh gãy chân em!” – Triệu Hiểu Phong.
“Hiểu Vân à, thằng em con lần này thật sự gặp khó khăn rồi, con là chị ruột của nó, không thể thấy chết mà không cứu chứ! Con còn bao nhiêu tiền? Không đủ thì bán cái xe con đi, dù sao con đi làm bằng tàu điện ngầm cũng tiện mà.” – Mẹ.
“Chị, chị xem Hiểu Phong sốt ruột đến mức mép đã nổi mụn nước rồi, em bé tháng sau lên mẫu giáo, tiền nhập học vẫn chưa có, chị làm cô mà…” – Em dâu Lưu Lợi Lợi.
Ba tin nhắn này, siết chặt đến mức tôi gần như nghẹt thở.
Hai trăm nghìn tệ? Bán xe? Tiền nhập học? Sao họ không đi cướp ngân hàng luôn đi?
Tôi nhắm mắt lại, đặt mạnh điện thoại xuống bàn làm việc, phát ra tiếng “bộp” trầm đục.
Tiểu Vương ở bàn làm việc bên cạnh ngó đầu qua nhìn một cái, ánh mắt có chút đồng cảm, rồi nhanh chóng rụt về.
Chắc cả phòng đều biết tôi có một cái nhà mẹ đẻ như hố không đáy.