Mô tả truyện
*** Tên truyện do page tự đặt ***
Tô Hiểu Vi ngồi trong xe, nhìn chồng mình ôm ấp một người phụ nữ bước vào khách sạn.
Ánh mắt cô chậm rãi dời lại vào trong xe, trong mắt không hề có bất cứ biến động cảm xúc nào.
Từ đầu đến cuối, cô chỉ thờ ơ nhìn tất cả những gì đang diễn ra trước mắt.
Trong lòng Tô Hiểu Vi, chính cô cũng không biết từ khi nào mà khi nhìn thấy cảnh này, tâm can đã không còn chút gợn sóng nào.
Thời gian tựa như cát chảy, tính kỹ ra, cuộc hôn nhân này đã gần 10 năm.
Trong cuộc hôn nhân này, Tô Hiểu Vi đã không nhớ nổi có bao nhiêu lần cãi vã.
Thậm chí Tô Hiểu Vi đã không nhớ nổi người phụ nữ này là "vị khách không mời" thứ bao nhiêu trong cuộc hôn nhân của cô và Cố Vũ.
Cẩn thận hồi tưởng lại khoảng thời gian hôn nhân còn tồn tại, Tô Hiểu Vi chỉ cảm thấy một sự bất lực sâu sắc.
Tô Hiểu Vi nhìn ra ngoài với ánh mắt trống rỗng, trong lòng nhất thời trăm mối ngổn ngang. Nhớ lại, đến giờ Tô Hiểu Vi đã không còn nhớ rõ cảnh chồng mình lần đầu tiên ngoại tình là khi nào nữa.
Tô Hiểu Vi đã dành một khoảng thời gian rất dài để nghiêm túc suy nghĩ về cuộc đời mình.
Cuối cùng, cô quyết định đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân 10 năm này. Có lẽ không hoàn hảo, nhưng ít ra cô cũng có thể buông bỏ tảng đá nặng nề này xuống rồi.
Nội dung chương đầu
**1.**
Tô Hiểu Vi ngồi trong xe của Cố Vũ, trong một góc khuất không ngờ tới, cô phát hiện một cây son không phải của mình.
Vị trí của cây son không hề che giấu, giống như chủ nhân của nó cố ý để lại đây vậy.
Ban đầu, Tô Hiểu Vi không mấy để tâm. Với những thành tựu mà Cố Vũ đang có được, việc có vài "con mèo con chó" bu bám là chuyện rất bình thường.
Bản thân cô rất tin tưởng nhân cách của Cố Vũ, anh sẽ không làm ra chuyện phản bội mình đâu.
Thế nên, cô cũng không để ý nhiều đến chuyện này.
Nhưng vài ngày sau, khi Tô Hiểu Vi dọn dẹp bộ vest cho Cố Vũ, cô ngửi thấy một mùi nước hoa lạ.
Tô Hiểu Vi còn tìm thấy một hóa đơn khách sạn trong túi áo vest của Cố Vũ.
Trong lòng cô thật trống rỗng!
Chuông báo động trong lòng Tô Hiểu Vi lập tức vang lên. Cô buộc phải đối mặt trực diện với một sự thật rất có thể xảy ra, điều mà cô chưa từng nghĩ tới và cũng không muốn đối mặt.
Một khi sự nghi ngờ đã gieo mầm trong tim, nó sẽ bén rễ nảy mầm theo thời gian, cho đến khi trưởng thành một cây đại thụ.
Tô Hiểu Vi bắt đầu theo dõi sát sao từng cử chỉ của Cố Vũ, tìm kiếm những manh mối nhỏ nhặt, trong lòng không ngừng tự an ủi và cầu nguyện rằng tất cả chỉ là do mình nghĩ linh tinh.
Tô Hiểu Vi lúc này vẫn tin rằng Cố Vũ không phải là người như vậy.
Cố Vũ yêu cô biết bao nhiêu, hôn nhân chính là minh chứng rõ ràng nhất. Cô không muốn sinh con, Cố Vũ cũng không ép buộc cô, mọi thứ đều diễn ra theo ý muốn của cô.
Cô dù thế nào cũng không thể tin Cố Vũ sẽ làm chuyện có lỗi với mình.
Mặc dù trong lòng không ngừng tự trấn an, nhưng hành động lại không thể kiềm chế mà bắt đầu điều tra người mình tin tưởng nhất.
Cô muốn có một câu trả lời chắc chắn để xoa dịu nỗi sợ hãi trong lòng.
Sự việc không như ý muốn, cuối cùng vẫn xuất hiện kết quả mà Tô Hiểu Vi không muốn thấy nhất.
Khi Tô Hiểu Vi nhận được bằng chứng ngoại tình do công ty thám tử gửi đến.
Cả người Tô Hiểu Vi như bị phép thuật đóng băng tại chỗ, rất lâu sau vẫn không động đậy.
Mãi rất lâu sau, cô mới từ từ xoay chuyển cơ thể đã cứng đờ, chầm chậm bước đến ghế sofa ngồi xuống, làm dịu đi nhịp tim đập nhanh do cảm xúc kích động.
Trên ghế sofa, Tô Hiểu Vi đọc kỹ những tài liệu này.
Thám tử tư đã phát hiện ra người đó trong hành tung của Cố Vũ, và rất chu đáo gửi kèm cả thông tin của tiểu tam cho cô.
Tô Hiểu Vi nhìn cái tên quen thuộc trên tờ giấy, không khỏi chìm vào hồi ức.