Mô tả truyện
*** Dịch/Edit: Bích Hải Thanh Thiên - 碧海青天
Bạch nguyệt quang từng bỏ rơi Lục Châu Ngang đã quay về trong buổi họp lớp.
Trong trò chơi Thật lòng hay thử thách, anh ấy đã chọn nói thật.
Có người hùa theo hỏi: "Lục tổng, hôm nay người anh yêu có mặt ở đây không ạ?"
Anh ấy siết chặt ly rượu, giọng nói trầm thấp:
"Có."
Nhưng tôi không có mặt ở buổi họp lớp.
Vậy nên,
Người anh ấy yêu không phải là tôi.
Đêm đó, tôi xé nát tờ báo cáo siêu âm thai, nghiêm túc nhưng dịu dàng nói: "Lục Châu Ngang, chúng ta ly hôn đi."
Nội dung chương đầu
01
"Chúc mừng cô, cô Thương, cô đã mang thai rồi."
Khi nghe tin này, phản ứng đầu tiên của tôi là muốn báo cho Lục Châu Ngang.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn quyết định tối nay sẽ cho anh ấy một bất ngờ.
Tôi cẩn thận cất báo cáo khám thai, rồi gửi tin nhắn cho anh ấy: "Châu Ngang, tối nay về sớm nhé, em có chuyện muốn nói với anh."
Rất nhanh sau đó tôi nhận được tin nhắn trả lời:
"Tối nay có buổi xã giao, em không cần đợi anh đâu."
Tôi khẽ cau mày, dặn dò: "Được, trên đường cẩn thận, đừng uống nhiều rượu quá, coi chừng đau dạ dày đấy."
"Vâng lệnh, bà xã đại nhân."
Lời này có chút nghịch ngợm.
Hoàn toàn khác với hình ảnh Lục tổng của tập đoàn Lục thị luôn nghiêm túc và lạnh lùng trước mặt người ngoài.
Tôi không nhịn được cười, nỗi buồn trong lòng cũng vơi đi đôi chút.
Đến tối, Lục Châu Ngang vẫn chưa về.
Đúng lúc này, điện thoại bỗng sáng lên, là tin nhắn từ một số lạ gửi đến—
"Thương Thiều, tôi về nước rồi."
"Bây giờ, tôi đang ở cùng chồng cô."
Ký tên: Trần Tử Nguyệt.
Và rồi là một tấm ảnh—
Lục Châu Ngang khẽ ngẩng đầu, ánh mắt rơi trên người một người phụ nữ ở góc phòng, đáy mắt tràn đầy dịu dàng.
Tim tôi run lên, lưỡi dao khẽ cứa vào ngón tay.
Máu nhỏ xuống đất.