7.
Ngày hôm sau, tôi và Phó Tư Niên gặp lại nhau tại tòa án quân sự.
“Lãnh Nguyệt, em thật sự tuyệt tình đến mức này sao?”
“Chúng ta yêu nhau bao nhiêu năm, thật sự phải đi đến bước ly hôn này à?”
Ánh mắt anh ta ngân ngấn lệ, nhìn tôi đầy oán trách và không cam lòng.
Nhưng tôi đã hoàn toàn không còn cảm xúc gì nữa.
“Không cần nói nhảm nữa, bắt đầu đi.”
Phó Tư Niên há miệng định nói thêm gì đó, nhưng đã bị ba mẹ anh ta ngăn lại.
Dưới sự can thiệp cứng rắn của ba anh ta, thủ tục ly hôn được tiến hành nhanh chóng đến mức tôi cũng không ngờ.
Phó Tư Niên nhìn tờ giấy ly hôn mỏng dính, gương mặt trắng bệch đầy tuyệt vọng, giống như thật sự yêu tôi tha thiết vậy.
“Lãnh Nguyệt, em đừng hối hận…”
Tôi không nhìn anh ta lấy một lần, chỉ xoay người rời đi.
Chỉ sau chưa đầy một tuần, dường như để chứng minh rằng không có tôi anh ta vẫn sống tốt,
Phó Tư Niên liền công khai tin kết hôn với Lâm Nghiên Khả.
Nghe nói ba anh ta tức đến mức phải nhập viện ngay tại chỗ, nhưng vẫn không thể thay đổi được ngày cưới đã ấn định.
Dù fan của Lâm Nghiên Khả không thể chấp nhận việc “nữ thần” kết hôn quá vội vàng,nhưng vẫn có không ít fan couple đứng ra kiểm soát bình luận, cổ vũ hết mình.
Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi không nhận bất kỳ cuộc gọi nào từ Phó Tư Niên, chỉ lặng lẽ chờ đợi ngày cưới diễn ra.
Hôm đó, tôi mang theo một món quà cưới hậu hĩnh đến tham dự buổi lễ.
Trong lòng không khỏi cảm thán —
đám cưới lần này còn xa hoa gấp mười lần hôn lễ giữa tôi và anh ta năm xưa.
Gần như ngay khi nhìn thấy tôi, Phó Tư Niên đã lập tức rời khỏi Lâm Nghiên Khả, bước nhanh về phía tôi.
Ánh mắt anh ta đầy rạng rỡ và tự đắc:
“Anh biết mà, cuối cùng em vẫn không quên được anh…”
Tôi không trả lời, chỉ mỉm cười đưa món quà cưới cho anh ta.
“Cái này là…”
Anh ta do dự mở ra, thì đúng lúc đó, phía sau vang lên tiếng kêu cứu thê thảm của Lâm Nghiên Khả:
“Anh Tư Niên! Cứu em với!”
Toàn bộ ánh mắt của khách mời lập tức đổ dồn về phía cô ta.
Buổi “đám cưới thế kỷ” này vốn đang được phát sóng trực tiếp, hàng chục vạn người tận mắt chứng kiến cảnh Lâm Nghiên Khả bị cảnh sát tư pháp áp giải rời khỏi lễ đường trong bộ dạng vô cùng nhếch nhác.
Phó Tư Niên như bừng tỉnh, lập tức quay ngoắt lại, ánh mắt giận dữ trừng về phía tôi:
“Lại là cô giở trò đúng không, Lãnh Nguyệt!”
“Chúng ta đã ly hôn rồi, vì sao cô còn chưa buông tha cho Nghiên Khả?!”
Tôi chỉ khẽ chạm tay vào món quà cưới trong tay anh ta:
“Sao anh không thử xem kỹ đi — rốt cuộc là ai mới là người giở trò?”
Bên trong là từng trang tài liệu chi chít chữ —
bằng chứng đầy đủ về việc Lâm Nghiên Khả cấu kết với thế lực nước ngoài.